một thai bốn bảo mommy

Nhưng ngày hôm nay ko gặp gỡ Lãnh Hoài Cẩn, anh đem chuyện gì nên ko cho tới sao? Hay là vì ngày hôm qua cô như mong muốn, trùng khớp là anh cho tới khá muộn, có lẽ rằng ngày hôm nay anh 

đã chạy trước rồi. 

Bạn đang xem: một thai bốn bảo mommy

Chạy rộng lớn chục cây số rồi vẫn ko gặp gỡ được Lãnh Hoài Cẩn, trong trái tim đem khá tuyệt vọng, tuy nhiên Thẩm Vị Ương vẫn nối tiếp chạy về phần bên trước. 

Gặp được thì đảm bảo chất lượng, tuy nhiên ko gặp gỡ được thì cô cũng ko thể nhằm lõ việc chủ yếu. 

Cô cần phát triển thành một người xứng danh nhằm anh mến, vì vậy anh mới nhất rất có thể động lòng với bản thân. 

Hôm ni sau khoản thời gian chạy nhị mươi cây số, cô vẫn cảm nhận thấy rất rất không dễ chịu, khung hình như tung trở nên từng miếng. 

Nhưng vừa vặn nghĩ về cho tới bao nhiêu người Điền Tiểu Hòa sáng sủa sớm vẫn chạy cỗ, nghỉ dưỡng chục phút đoạn còn đi làm việc những việc không giống, cô cảm nhận thấy chút mệt rũ rời này của tôi chẳng là gì cả. 

Bởi vì như thế không tồn tại công cụ nên cô chỉ rất có thể thực hiện một vài ba động tác doãi người giản dị, đang được lăm le lát nữa về chất vấn demo đầu nhà bếp La coi đem hạ tầng nào là thời gian gần đây tuy nhiên cô rất có thể người sử dụng được ko. 

“Không ngờ cô thiệt sự cũng biết luyện tập 1 mình.” Một tiếng nói giễu cợt vang lên, Thẩm Vị Ương vừa vặn ngấc đầu lên ngay lập tức thấy loại bạn dạng mặt mũi căm ghét của Tùy Tố. 

Cô đứng trực tiếp dậy, vẻ mặt mũi rét nhạt nhẽo nom cô ta: “Có chuyện gì à?” 

Lần trước cô tấn công trả ức hiếp cô tớ trước mặt mũi nhiều người vì vậy, ngày hôm nay cô tớ cho tới dò la cô chắc chắn rằng là không tồn tại chuyện gì đảm bảo chất lượng. 

Thẩm Vị Ương rét nhạt nhẽo dè chừng nom cô tớ, đang được tự động chất vấn sao cô tớ lại cho tới dò la bản thân thời điểm hiện tại. 

Tùy Tổ thấy tầm dáng cao ngạo của cô ý thì tức giẫn dữ. Chỉ là người con hoang toàng bị mái ấm chúng ta Lục vứt vứt thôi tuy nhiên dám thực hiện cao trước mặt mũi cô tớ. 

“Tôi vẫn biết cô là vật dụng con cái hoang toàng bị mái ấm chúng ta Lục vứt vứt.” Tùy Tố thưa. 

Thẩm Vị Ương ko thưa gì chỉ rét lùng nom chằm chằm vô cô tớ, đợi cô tớ thưa tiếp. 

Vừa mới nhất chạy đoạn nhị mươi cây số, giờ đây chỉ rất có thể gắng gượng gập tại vị nên cô không thích đem xung đột gì với cô tớ. 

Ngày cơ khi cô nghe thấy Tùy Tố mai mỉa gọi là thủ khoa ĐH là cô vẫn biết Tùy Tố từng khảo sát bản thân. 

Như vậy cũng thông thường, biết người biết tớ trăm trận trăm thắng. Cô gia chủ chúng ta Tùy bị một cô nàng ko biết xuất hiện tại từ trên đầu bắt nạt, chắc chắn rằng tiếp tục cút khảo sát cô kể từ a 

đến z, nhân tiện tạo ra chút phiền toái mang lại cô. 

Quả nhiên Tùy Tố rất rất đắc ý thưa tiếp: “Anh trai cô vẫn luôn luôn dò la cô, tôi ko đành lòng nom người thân cô lo ngại nên vẫn nhờ anh tôi trả anh cô cho tới Ám Dạ. Lúc này anh tớ đang được đợi cô vô sảnh tiếp khách hàng, ham muốn trả cô về mái ấm.” 

So với việc đanh đá tàn bạo của Thẩm Vị Ương, điều Tùy Tố e hãi hơn hết đó là Thẩm Vị Ương mến Lãnh Hoài Cẩn, tuy nhiên Lãnh Hoài Cẩn xử sự với Thẩm Vị Ương cũng có thể có chút gì cơ đặc biệt quan trọng. 

Nghe thưa ngày hôm qua sau khoản thời gian cô rớt vào mê man, là Lãnh Hoài Cẩn cõng cô cho tới chống hắn tế. Trước cơ khi cô bị tóm gọn cóc cũng chính là Lãnh Hoài Cẩn cứu vãn cô. 

Lãnh Hoài Cẩn ko cần là kẻ hoặc lo phiền chuyện bao đồng. 

Cô tớ vẫn mến anh thật nhiều năm, tuy nhiên đấy là phiên trước tiên thấy anh chú tâm cho tới một người phụ nữ như vậy. 

Cô tớ vô cùng ko thể nhằm ả yêu quái tinh ma này nối tiếp ở lại Ám Dạ. 

Thẩm Vị Ương theo dõi sau Tùy Tố cho tới sảnh tiếp khách hàng, vừa vặn phi vào vẫn nhận ra dáng vẻ người cao ráo của Lục Vân Sâm, thoạt nom sắc mặt mũi ko được đảm bảo chất lượng lắm, đúng 

bên cạnh là 1 người nam nhi nho nhã trạc tuổi hạc anh ấy, có lẽ rằng là anh trai của Tùy Tố. 

Còn người đang được ngồi ngay lập tức cộc ở cơ đó là Lãnh Hoài Cẩn, anh ko hề nom cô một chiếc. 

“Thiếu… Thiếu úy Lục.” 

Xem thêm: thuyết minh chiếc nón lá việt nam

Cô quan ngại ngùng ko biết nên xưng hô với Lục Vân Sâm thế nào là nên đành gọi quân hàm của anh ý ấy. 

Lục Vân Sâm tức đến mức độ mày mặt tái mét mét: “Em gọi anh là gì?” 

Thẩm Vị Ương vô thức nom lịch sự Lãnh Hoài Cẩn cầu cứu vãn, tuy nhiên Lãnh Hoài Cẩn chỉ ngồi cơ lật dở tư liệu vô tay như ko nghe biết sự tồn bên trên của cô ý. 

Phải rồi, Lục Vân Sâm cho tới dẫn cô tách ngoài điểm này, trên đây chẳng cần là vấn đề tuy nhiên Lãnh Hoài Cẩn mong ngóng nhất Tính từ lúc ngày trước tiên cô cho tới trên đây sao? 

Thẩm Vị Ương cảm nhận thấy ngược tim nhói đau ê ẩm. 

Cô cố vực lại ý thức thưa với Lục Vân Sâm: “Chúng tớ cho tới ở đâu cơ vắng ngắt người thì thầm được không?” 

Cô ko thể tranh giành cãi với Lục Vân Sâm bên trên điểm này, phát triển thành trò cười cợt mang lại bằng hữu chúng ta Tùy. 

Lục Vân Sâm cũng cảm nhận thấy chuyện của phòng chúng ta Lục tránh việc thưa trước mặt mũi người ngoài, thế là anh tớ cù lịch sự chất vấn Lãnh Hoài Cẩn một cơ hội nông cạn thậm chí còn còn tồn tại chút giễu cợt: “Ngài Lãnh, rất có thể mượn 1 căn chống ở điểm này của anh ý một chút ít không? Chuyện mái ấm chúng ta Lục công ty chúng tôi không thích giải quyết và xử lý trước mặt mũi người 

ngoài.” 

Lúc này Lãnh Hoài Cẩn mới nhất ngấc đầu lên, ánh nhìn anh ko hề rơi bên trên người cô: “Thiếu úy Lục cứ bất ngờ.” 

Câu “thiếu úy Lục” này cứ như đang được mai mỉa. 

Lục Vân Sâm thịnh nộ đến mức độ nhị tay cầm chặt trở nên quyền. 

“Ngài Lãnh yên ổn tâm, em gái tôi trẻ con người non dạ khó khăn tách ngoài đụng chạm cần người tệ hại. Nhưng tôi tiếp tục dạy dỗ em ấy thiệt cảnh giác, thực hiện mang lại em ấy tỉnh đi ra.” 

Lãnh Hoài Cẩn nhếch môi cười cợt khẩy: “Mỏi đôi mắt nom ngóng.” 

Anh vẫn không phải nom cho tới cô. 

Quả nhiên những dịu dàng êm ả tuy nhiên anh dành riêng cho cô chỉ là 1 niềm mơ ước đẹp nhất tuy nhiên thôi. 

Tinh thần Thẩm Vị Ương thông thoáng ngơ ngẩn, tối qua loa sung sướng từng nào, giờ đây lại lạc lõng từng ấy. 

“Nếu như anh tớ mến em thì ngày hôm nay sẽ không còn nhằm em bịa chân lên quần đảo Ám Dạ này.” 

Sau khi lịch sự chống kề bên, lời nói tuyệt tình của Lục Vân Sâm vẫn xé tan từng ảo tượng tuy nhiên bạn dạng thân thiện cô coi đấy là và ngọt ngào niềm hạnh phúc. 

“Nếu như anh tớ đem mến em một chút ít thôi thì ngày hôm nay anh cũng dường như không cho tới trên đây trả em về.” 

Thẩm Vị Ương không tồn tại tâm địa nào là nghe bao nhiêu điều cơ của anh ý tớ, cô thưa một cơ hội dứt khoát: “Em sẽ không còn về đâu! Em và mái ấm chúng ta Lục của anh ý cũng không tồn tại mối quan hệ gì, cho nên vì vậy chuyện của em ko cho tới lượt anh cai quản. 

Trước trên đây khi chúng ta gặp gỡ nhau, Thẩm Vị Ương còn tồn tại đôi lúc kính trọng Lục Vân Sâm. Nhưng giờ đây, những người dân gọi là người thân trong gia đình trước đó chưa từng công cộng sinh sống cùng nhau một 

ngày, vừa vặn xuất hiện tại vẫn ham muốn nhúng tay vô chuyện tình yêu của cô ý, sao cô ko nổi rét mướt mang lại được. 

Bởi vì như thế giắt nợ người em gái này, vậy nên Lục Vân Sâm cũng ko so đọ vì như thế sự vô lễ của cô ý. Anh tớ mượt mỏng tanh đến nơi răn dạy nhủ thưa lý với cô. 

“Vị Ương à, Ám Dạ ko cần là 1 điểm an toàn và tin cậy, càng ko mến phù hợp với phụ nữ. tổ ấm lo ngại cho việc an nguy cấp của em nên ham muốn anh trả em về. Em vẫn thi đua đậu ĐH ở Đế Đô rồi, sau khoản thời gian quay trở lại đem mái ấm chúng ta Lục trải sẵn lối mang lại em, em ham muốn làm cái gi cũng rất được. Tương lai còn rất rất nhiều năm, vì như thế sao cần tự động thực hiện đau đớn bản thân vì như thế một quãng tình cảm 

không xứng đáng chứ?” 

Xem thêm: among friends again we may be happy to confide our innermost secrets

Thẩm Vị Ương điềm đạm nom trực tiếp vô đôi mắt anh ta: “Em ko thấy đau đớn rất rất gì cả, cho nên vì vậy ko cần thiết quý khách phí phạm xúc cảm vô em.” 

Lục Vân Sâm đang được vô giới hạn tuổi cá tính nóng tính nhất, răn dạy được nhị câu tuy nhiên cô ko Chịu đựng nghe nữa, kiên trì cũng chuẩn bị hết: “Bây giờ em còn nhỏ nên bị khuôn 

Bạn đang được gọi truyện mới nhất bên trên Truyenazz. Truyện được update liên tiếp .Hãy ghi nhớ mỗi ngày vô gọi chúng ta nhé! Cạnh không giống copy tiếp tục thiếu thốn nội dung chương cơ ạ!